Reynolds tỉnh dậy dưới ánh nắng ấm áp.
Mở mắt ra nhìn xung quanh.
Khung cảnh nhìn hơi quen quen.
Hình như là phòng của Uriah.
Cậu bò dậy nhìn quanh một vòng.
Cái đèn nhìn quen quen, cái giường cũng quen quen, cái bàn cũng quen tất, trên giá sách còn có quyển sách Uriah yêu thích.
Mùi sữa bò thơm ngọt bay đến, Reynolds nghe thấy bụng kháng nghị một tiếng “Rột rột”.
Mặt cậu đỏ lên, lấy tay xoa xoa cái bụng đói, đôi mắt không tự chủ được di chuyển tới ly sữa bò thơm ngọt trên bàn.
Thơm quá nha.
Vết thương trên cơ thể được băng bó một cách kĩ càng, trên đùi quấn một vòng dày, trên cánh tay cũng có, cậu duỗi cái tay ra, liền thấy cánh tay hoạt động khá khó khăn.
Tủ quần áo bên cạnh có một cái gương, Reynolds cố hết sức nhích thân thể một chút, để nhìn thấy mình trong gương.
Cậu nhìn chính mình một lát.
Cậu cảm thấy cậu y chang một cái xác ướp. Ngôn Tình Sắc
Ngẩng đầu nhìn lên thanh máu của mình, thanh máu của cậu đã tăng đến nửa thanh.
Cấp 5, trị số 500.
Sốc!
Thanh máu của cậu sao được hồi lại rồi?!
Kênh thế giới đã bùng nổ.
“Sao mà hôm nay có nhiều nước thuốc dữ vậy? Trò chơi có lỗi?”
“Sao gần đây trò chơi có quá trời lỗi vậy? Chẳng lẽ công ty sắp đóng cửa?”
“Đã tăng lên bao nhiêu lần rồi?! Hôm nay nước thuốc của thánh điện không tính tiền hả?”
“Quá tuyệt luôn, tôi hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-de-nuoi-mot-mi-ma/2575992/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.