Thẩm Yên nghe tin Phượng Hi bị ma quân đả thương, vội vàng gom một đống thảo dược kiếm được bay qua Băng Ngân đỉnh vẫn đang tu sửa, gào khóc đòi vào.
Tiêu Lạc nhốt người bên ngoài, Tương Mạt lại mở cửa.
Tiêu Lạc mê mang :"..."
Tương Mạt tỏ vẻ, đối xử với một cô nương như vậy là không tốt.
Tiêu Lạc :"..." !!!
_
Hữu hộ pháp ma giáo cảm thấy không ưa tên nhóc con cả ngày dính lấy Hi Hi.
Hai người đấu mắt kịch liệt suốt cả quãng đường, làm Tương Mạt cũng hoang mang luôn.
Nhưng ngay khi Phượng Hi xuất hiện, Thẩm Yên liền biến thành một cành hoa mềm mại.
Con ngươi y gắt gao khóa lấy nam nhân cùng băng vải trắng trên người hắn.
Cho dù biết vết thương này đã không còn nghiêm trọng, nhưng Hữu hộ pháp vẫn không khống chế được đau đớn trong lòng. Ánh mắt đều hiện lên vẻ xót xa, nước mắt thoáng cái đã chảy thành dòng.
Phượng Hi nhìn y lẳng lặng rơi lệ mà cũng muốn tiến đến an ủi.
Bản năng lại khiến hắn quay sang nhìn Tiêu Tiểu Lạc.
Thiếu niên cúi đầu, ánh mắt long lanh mang theo triền miên cùng ỷ lại, giống như sắp khóc, trong lòng Phượng Hi mềm nhũn, đành phải dừng bước.
Tiêu nam chủ trên mặt lộ ra một nụ cười.
[ Dòng thứ yêu nghiệt này. ]
Phượng Hi: Nào, Tiêu Tiểu Lạc nhà ta vừa ngoan vừa mềm mại.
[ ... ] Tâm tư của nhân loại càng ngày càng khó đoán.
Yêu vào là mù hẳn, hay thật.
Thẩm Yên không lưu tình mà lườm Tiêu Lạc.
Nhưng rất nhanh, tầm mắt đã rơi xuống người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-de-khien-do-de-cua-ta-hac-hoa/992972/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.