*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi Văn Thụy Lâm làm mặt vô cảm vẫn có sức uy hiếp, dù khoảnh khắc này xấu hổ như thế, chỉ cần giả vờ lạnh mặt là có che giấu sự mắc cỡ của hắn.
Hắn cũng không ngờ rằng mình thế mà lại đụng tới người khác, rõ ràng người hắn muốn đá là Tô Thanh Yến!
Từ nhỏ Văn Thụy Lâm đã học phép tắc, không cho bản thân bất lịch sự: "Xin lỗi, duỗi chân một chút, cô không sao chứ."
Nữ sĩ* Dư Hữu Tuệ không ngờ chân lãnh đạo dài như vậy: "Không sao không sao." Khí thế giám đốc Văn quá mạnh mẽ, chân hơi đau, nhưng có thể nhịn.
*Nữ sĩ: Người phụ nữ có đức hạnh của kẻ sĩ, kẻ có tri thức.
Có Văn Thụy Lâm ngắt lời, sự chú ý của Vân Văn Quân chuyển qua người hắn, anh biết hắn luôn dùng các cách khác nhau thu hút sự chú ý của anh, thật ra anh không phớt lờ ý của đối phương, chỉ là cách xã giao của mỗi người không giống nhau mà thôi.
Anh đùa với Dư Hữu Tuệ: "Cô gái nhỏ*, nếu chân bị đá đến ứ máu thì hãy để giám đốc Văn chi trả toàn bộ tiền thuốc men cho cô."
*Tiểu cô nương: mình hơi muốn nó hơi hướng trêu chọc như mấy anh lớn là lạ trêu mấy cô em mà trêu kiểu đùa đùa vui vui chứ không phải bất lịch sự như huýt sáo trên đường. Bạn nào có từ gì hay hơn góp ý cho mình nhé.
Vừa dứt lời đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-de-dep-mat-hon-khi-chia-tay/903755/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.