Cuối cùng Vu Ngôi không đi quán net mà ghé vào một hiệu sách.
Hắn đến khu sách bổ trợ kiến thức nghiêm túc chọn tài liệu ôn tập, đều là những tài liệu tương đối cơ bản. Thoạt nhìn rất phù hợp với những người có nền tảng kiến thức kém.
Giang Miên hài lòng gật đầu, cho rằng Vu Ngôi đã thật sự tỉnh ngộ muốn học tập đàng hoàng rồi, nào ngờ Vu Ngôi thanh toán xong lại ném toàn bộ cho Giang Miên, Giang Miên mở to hai mắt, "Đưa tôi làm gì? Tôi không muốn cầm giúp cậu."
Vu Ngôi quay lại, đắc ý cười, "Cho cậu đó, cầm sách này quay về trường học lại hàm số lượng giác đi, nếu không ngày mai sẽ đứng hành lang đến trúng gió đó."
Giang Miên nghiêng đầu, nhìn tên sách, "Cậu thật sự biết tôi phù hợp với sách cơ bản nào à? Nếu như cậu hiểu rõ thì cậu chắc chắn có thể học được."
Vu Ngôi không đáp đi thẳng ra khỏi hiệu sách, nói với Giang Miên, "Đừng đi theo tôi, trở về đi, đại học bá à."
Giang Miên ôm sách trong ngực, "Buổi tối về học, nhưng bây giờ tôi muốn đi theo cậu để tận hưởng cuộc sống của học tra."
Vu Ngôi nhíu mày, "Cậu không phải học tra?"
"Trước kia tôi là học bá." Giang Miên nói như lẽ đương nhiên. Kiếp trước, sau khi vào đại học, anh mới phát hiện dù cấp ba có giỏi đến đâu thì anh vẫn kém xa những học bá ở đấy một đoạn, đặc biệt anh còn nhảy lớp, cho nên mọi người đều cảm thấy anh là thiên tài. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-de-cuu-vot-anh-trang-sang-hoc-tra/2629500/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.