Vầng trăng tròn trên màn ảnh đã bị nhuốm đỏ. Âm nhạc vừa thánh khiết vừa kỳ dị vang vọng trong hội trường, linh mục bị cắn người xiêu vẹo không thể đứng thẳng. Y bắt đầu cảm thấy đói cồn cào, lục tung xáo trộn điên cuồng ăn bánh thánh nhưng mới ăn mấy miếng thì nôn bánh ra. Linh mục vốn dĩ luôn trầm tĩnh giờ đây bắt đầu trần thuật ngắt quãng nỗi đau đớn trong mình, dần dần nỗi đau khó diễn tả thành lời, y khó chịu đến mức lăn lộn dưới đất, giãy giụa quỳ trước Chúa cầu xin được cứu rỗi nhưng vô ích.
Cuối cùng, y trắng bệch mặt, đầm đìa mồ hôi, chật vật nhếch nhác ngã xuống đất. Ánh sáng đỏ sẫm rọi xuống người giống như được phủ một lớp lụa mỏng lên người.
Ma cà rồng xuất hiện.
Vóc dáng tao nhã, mặt mày điển trai, không thể phân biệt được rốt cuộc hắn là quỷ hay là thần.
Hắn khoanh tay, bề trên nhìn xuống linh mục giãy giụa, co giật dưới đất, khóe miệng mang theo sự trào phúng: "Cha linh mục thân mến, Cha đau đớn đến thế, sao Chúa của Cha còn chưa đến cứu Cha?"
Hai chân hắn giẫm hai bên người linh mục, cúi đầu mở to mắt thưởng thức nỗi đau của y: "Giờ phút này tầm mắt ngươi mờ ảo, răng ngứa ngáy, dạ dày gào thét, huyết dịch sôi sục, thân thể đang bị hành hạ đau như cắt."
Hắn gần như là dịu dàng ôm cổ linh mục để y gần kề mình: "Đức Chúa vô tình của ngươi sẽ không cứu vớt ngươi, nhưng ta thì có thể thỏa mãn cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-de-co-duoc-tinh-yeu-cua-than-minh/2671222/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.