Giấc ngủ cậu rất sâu, lúc tỉnh lại phải đấu tranh nhiều lần, rốt cục mở mắt ra.
Cơ thể bởi vì cảm giác hơi bị đè nặng xuống mà trở nên vô cùng thoải mái, chóp mũi như vẫn còn quanh quẩn mùi hoa như có như không.
Diệp Minh lấy tay bóp bóp trán, rên lên một tiếng.
Đây là chỗ nào? Cậu nghĩ.
Gió xuyên qua khung cửa sổ lớn thổi qua cái rèm, tiếng phần phật.
“... ” Trên người Diệp Minh bị người đổi lại thành đồ ngủ thoải mái dễ chịu, trừ vụ này ra cũng không có gì khác.
Cậu còn tưởng rằng... sẽ bị khóa ở đầu giường chứ.
Cửa sổ sát đất chỉ mở ra khung cửa phía trên, các khung khác đã bị khóa hoàn toàn, cậu mang dép lẹp kẹp, sau đó đi tới sân thượng, nhìn xuống trước cửa sổ.
Wow wow. Cậu im lặng phát ra tiếng thán phục.
Những bụi hoa tầng tầng lớp lớp, được chăm sóc kỹ càng, trồng sát nhau, nhìn không thấy điểm dừng.
Là hoa hồng trắng, hay là hoa tường vi trắng? Cậu phân biệt không được.
Nói chung giống như trong truyện cổ tích.
Cậu vô thức gõ cửa sổ một cái... Có một linh cảm như đã từng thấy hình ảnh này trước đây, nhưng hiện tại quả là cậu không nghĩ ra.
Xem xong ở ngoài cửa sổ rồi, cậu lại nhìn chung quanh cả căn phòng này.
Trong cả căn phòng tràn ngập một bầu không khí lãng mạn, ưu nhã, mà đầy thư giãn.
Trên tủ đầu giường đặt khung ảnh, một bên trong là ảnh cậu với bạn trai cũ chụp chung trong một lần đi thủy cung.
Trên tường cũng dán mấy bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-day-qua-tron-voi-ban-than-cua-ban-trai-mat-roi/232574/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.