[ “Ngay cả khi em ấy đã chia tay với tao, cũng không nhất thiết em ấy sẽ quen mày đâu” ]
[“Heh, mày nên lo thân mày cho xong trước đi.”]
... Trước mặt người khác, anh vẫn là con người đầy cứng cỏi và lạnh nhạt, nhưng ý thức của anh lại chưa bao giờ tỉnh táo bằng như lúc này: Quan hệ của bọn họ đã không thể nào cứu vãn được nữa rồi.
“... Anh có biết hôm đó, mẹ anh nói gì với em không?” người yêu anh mỉm cười nói: “Bà chỉ muốn khuyên em đừng vụng trộm bên ngoài nữa.”
Anh nói không ra lời, chỉ có thể nhìn cậu đăm đăm với ánh mắt đau lòng.
“Xin lỗi... em không dành cho anh.” người yêu nói với anh: “Anh không nên bỏ qua cho em nữa.”
Anh nắm tay cậu thật chặt, mãi đến khi cậu nói: “Anh nắm tay em có hơi đau.”
Vì vậy anh đã buông lỏng tay ra.
Dạo này Diệp Minh thường xuyên nhận được những đóa hoa tươi còn mang sương sớm, làm cho rất nhiều người phải chú ý.
“Wow, bộ có cô nàng giàu có nào đang theo đuổi cậu à?” mấy người bạn học trong phòng tò mò hỏi.
Diệp Minh đang dùng ngón tay trắng nõn chỉnh lại cánh hoa, nghe vậy chỉ có thể câm nín: “... “
“Tiểu Diệp, khi nào giàu rồi thì đừng quên tụi tui nhé.”
“Yêu cầu không nhiều lắm, chẳng hạn như cho mấy gái đẹp mời tụi tui đi ăn là được rồi!”
“... Ha ha, tôi biết rồi. ” cậu cười đáp lại, sau đó đem hoa lan dạ hương đặt ở trong bình hoa, mang về phòng ngủ.
Trên ban công trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-day-qua-tron-voi-ban-than-cua-ban-trai-mat-roi/232572/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.