"Anh giải thích rồi?"
"Ừm." Trình Nghiễn Nam nói, "Bệnh tình của bà không tốt cho lắm, thời gian trước trí nhớ bà đã rất lộn xộn rồi. Anh đã giải thích vô số lần rồi, nhưng không hiệu quả. "
Thịnh Chỉ mím môi, trầm mặc lại, một lúc lâu sau mới ngẩng đầu lên nhìn Trình Nghiễn Nam.
Trình Nghiễn Nam ở trước mặt mặc áo măng tô, bên trong vẫn là chiếc áo len màu xám đó.
Anh tháo chiếc kính kim loại màu vàng trên mũi xuống, nhìn hơi kém lịch lãm một chút so với trong video.
Thịnh Chỉ mở miệng, đang định nói gì đó.
Giọng nói của Chung Hạnh vang lên sau lưng cô, giọng điệu vui mừng nói: "Đậu Đậu về rồi à, con ăn tối chưa?"
Trình Nghiễn Nam mím môi dưới, đang định trả lời là đã ăn rồi.
Ai biết Chung Hạnh đã kéo anh lại, không cho anh cơ hội trả lời mà nói: "Trong tủ lạnh vẫn còn vài món, để Chỉ Chỉ dẫn con đi ăn."
Nói xong, bà kéo tay Thịnh Chỉ, đặt tay hai người họ lại với nhau.
Bị bà của mình xô đẩy, Thịnh Chỉ không chút phòng bị nào chạm vào người Trình Nghiễn Nam.
Nhiệt độ lạnh lẽo truyền đến từ mu bàn tay, cô cụp mắt xuống nhìn bàn tay Trình Nghiễn Nam đang áp trên tay mình.
Lúc này cô mới chầm chậm nhận ra, Trình Nghiễn Nam là vì câu đùa tùy tiện đó của cô. Quả nhiên thật sự tan làm ở bệnh viện xong liền nhanh chóng đến đây...
Chung Hạnh nhìn hai người nắm lấy tay nhau, cảm thấy vừa lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-anh-lai-yeu-tham-em/2548803/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.