Thịnh Chỉ nhìn biểu cảm của Trình Nghiễn Nam ở trong điện thoại, trong lòng có chút rối bời. Haizz
Nhưng cô vẫn đứng dậy đi đến bên cửa sổ, giơ cao điện thoại lên, chỉ ra bên ngoài cười nói.
"Anh nhìn xem có phải rất đẹp không?"
Cửa sổ nhìn ra con đường tuyết dẫn đến hồ Tùng Hoa, trăng sáng ít sao, một số nhà vẫn còn sáng đèn.
Thịnh Chỉ nhìn Trình Nghiễn Nam hơi rủ mắt xuống, cách một màn hình ánh mắt hai người giao nhau. Anh cúi thấp đầu cười đáp: "Ừm, rất đẹp."
Thịnh Chỉ cong môi, tâm tình có chút niềm vui khó tả. Cô thuận thế ngồi xuống cạnh cửa sổ, dựa người vào gối, hỏi anh.
"Trình Nghiễn Nam, anh đến núi Trường Bạch chưa?"
"Chưa đến." Trình Nghiễn Nam lắc đầu.
"Vậy mấy ngày nữa em đến núi Trường Bạch chụp ảnh cho anh xem." Thịnh Chỉ cười lên, "Ở đó tuyết rơi đẹp lắm, đến lúc đó em còn muốn phiêu lưu nữa."
"Ừ."
Nghe tiếng anh trả lời, Thịnh Chỉ nhịn không được ngước mắt nhìn về phía anh. Trình Nghiễn Nam ở đầu bên kia hình như tâm trạng rất tốt, từ lúc bắt đầu gọi điện cho cô, khóe miệng anh chưa từng hạ xuống.
Thịnh Chỉ chớp mắt, đột nhiên nhớ tới chuyện kết hôn, thế là nói.
"Đúng rồi, ngày thành hôn của hai đứa mình mọi người đã quyết định được chưa? Sao vẫn chưa thấy mẹ nói gì với em?"
"Vẫn chưa." Giọng của Trình Nghiễn Nam trầm thấp, anh nói, "Hôm qua ông nội có gọi cho anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-anh-lai-yeu-tham-em/2548774/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.