Sau khi Hill bị cách chức tạm thời, người thứ nhất nghe tin sau đương sự, dĩ nhiên là Will.
“Thỏ rừng cậu đưa cho tôi rất ngon.” Gặp lại Will sau một khoảng thời vẫn thấy anh trầm mặc ít lời, anh vuốt lông cún nhà mình nửa ngày rồi mới nói được một câu.
Hill ngồi trong căn nhà ở Wolf Trap của Will, trong tay bưng một ly cà phê. Đầu xuân, nhiệt độ chậm rãi tăng lên, nhưng không khí vùng ngoại ô lại mang một cảm giác biếng nhác chậm chạp, Hill nghe tiếng chim kêu ở xa xa mà sắp gục đầu ngủ.
“Will, có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra đi.” Hill bất đắc dĩ nói.
“Về chuyện tạm thời cách chức.” Will không nói thêm gì nữa.
“Chỉ là tạm thời cách chức mà thôi, tuy rằng Crawford chắc chắn tôi có bệnh.”
“Đúng là cậu có.”
Hill trợn to mắt ngạc nhiên nhìn Will, chẳng qua biểu cảm không phải tức giận mà chỉ là ngạc nhiên hiếu kỳ.
“Cậu nhìn rất bình thường, nói thật, so với ta còn bình thường hơn.” Will giải thích.
“Tôi cũng nghĩ tôi bình thường.”
“Một người thích cùng người không bình thường giao tiếp theo cách nào đó rốt cuộc cũng không thật sự bình thường.” Will nói: “Cậu thích người tài, điều này không thể nghi ngờ, thế nhưng cậu lại chẳng thích những người tài giỏi mà bình thường. So với nhiều người, cậu rất thích mạo hiểm, cho dù chính cậu không thừa nhận.” Will tiếp tục nói: “Cuộc sống tĩnh lặng làm cậu bất an.”
“Không phải…” Hill dường như muốn phản bác thế nhưng chỉ mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-an-tuoi-chu-bal/2149057/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.