Cẩu tử hiểu rõ một chuyện, không cảm thấy lại thua thiệt Lư Hủ, hừ một tiếng đẩy xe lăn vào hậu viện của sòng bạc, ở cửa ra vào thấy Tống Lục, Tống Thất đang chỉ huy người dọn hàng ở hậu viện.- Lục gia, Thất gia.- Ngươi quản cái gì vậy, nhặt được tiền rồi à?Tống Lục vai trần trên mặt cây quạt run rẩy:- Không mắt vẫn không tay, không nhìn thấy người khác đang bận sao, còn không nhanh dọn hàng đi!Cẩu tử " Ai" một tiếng, vội vàng để xe chạy tới hỗ trợ thu xếp hàng hoá.lương thực thu được trên mạn thuyền quá nhiều, kho hàng gần bến tàu đã chất đống không đủ, bọn họ sợ trời mưa làm ẩm độ ẩm của lúa mạch, phải vận chuyển từng nhóm đến kho hàng của mấy cửa hàng.Kho hàng của sòng bạc hàng năm không có gì, lúc này chính là lúc cần sử dụng.Thủ hạ của ba người Tống đều là những người chạy thuyền và những người đánh xe, dãi nắng dầm mưa, các gia huynh đệ đều khinh thường nhất là mấy tên đầu bạc này, thấy một tên cẩu tử bị một túi lúa mạch đè đến thấp hơn người một thước, nhất thời liền cười nhạo lên tiếng.- Lục gia, có phải ngươi không cho tiểu nhị của ngươi ăn no? Nhìn gầy gò, một túi lương thực cũng không dọn nổi!Tống Lục nghe vậy, tức giận lại đây quỳ một chân về phía đầu gối của Cẩu Tử:- Ha ha, mau lên nào!Cẩu tử bị ném lúa mạch trên người ngã xuống đất, đầu gối chạm đất, đau đến một lúc lâu không đứng lên, Tống Lục lại đá vào mông hắn một cái, sau đó tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-phu-nhi-dai-bi-bat-lam-lai-tu-dau/4193764/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.