Sáng sớm hôm sau, trên xe của Lư Hủ có thêm một cái giỏ mới, bên trong có ba tầng, phân biệt là một tầng bánh chưng và hai tầng bánh quẩy.
Lượng không lớn, Lư Hủ định bụng sẽ mang ra tuyên truyền.
Trên xe chủ yếu vẫn là ốc đồng.
Không ngờ sau khi hắn phó vào chợ sáng phát hiện ra nơi hắn vẫn thường chiếm bị người khác chiếm, đối phương bán cũng là ốc đồng!Đối phương dùng một cái thùng gỗ lớn đựng một cái bát nhỏ, người lớn lên giống như ma côn, ôm cỏ đứng ở bên cạnh bộ dáng còn rất ngang tàng, đắc ý dào dạt nhìn Lư Hủ.- nấu ốc đồng, năm văn một chén!Lư Hủ:- ...Được rồi, nhanh như vậy đã có người học.Lư Hủ cũng không ngạc nhiên, xào ốc đồng vốn không phải kỹ thuật cao cấp gì người khác muốn học, không biết xào cũng có thể nấu, nhiều lắm thì mùi vị hơi kém một chút, lão cũng không định dựa vào thị trường của ốc đồng để lũng đoạn.Ở bên cạnh, trái cây quán rất đồng tình nhìn Lư Hủ.Lư Hủ cũng không giận, chào hỏi người quen xong thì đi về phía xa tìm một chỗ trống thả xe.quầy hàng trong chợ sáng vốn chính là tới trước thì được, hắn tới chậm rồi không có gì để nói.Một buổi sáng này, việc kinh doanh của Lư Hủ bị ảnh hưởng rất lớn, khách quen chạy tới tìm tới, thấy người bán nhà đồng đến đổi phòng thì không khỏi nghi hoặc, không đợi bọn họ phản ứng lại, tiểu ca kia đã bắt đầu kêu:- nấu ốc đồng, năm văn một chén!Không ít người còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-phu-nhi-dai-bi-bat-lam-lai-tu-dau/4193747/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.