Nghĩ nghĩ, Phòng Ngôn liền không tự giác nói ra: “Ta cũng muốn đi xem a.”
Đồng Cẩm Nguyên nghe thanh âm làm nũng của Phòng Ngôn, sờ sờ tóc nàng, nói: “Ngoan, chờ chúng ta thành thân, ta liền mang muội đi.”
Phòng Ngôn ủ rũ nói: “Chờ đến thành thân, còn phải một năm nữa a. Hiện tại lại không thể đi.”
Nghe xong lời này, Đồng Cẩm Nguyên trong lòng chợt động, nói: “Hay là chúng ta thành thân sớm một chút?”
Phòng Ngôn nhìn thoáng qua Đồng Cẩm Nguyên, nói: “Vậy vẫn là thôi đi. Vẫn là chờ sang năm đi.”
Đồng Cẩm Nguyên tuy rằng sớm đã lường trước sẽ là đáp án này, nhưng khi nghe được vẫn là có chút thất vọng. Bất quá, ngẫm lại còn không đến một năm thời gian, ân, rất nhanh. Nhiều năm như vậy hắn đều chờ được, không kém một năm này.
Đồng Cẩm Nguyên đi rồi, xưởng của Phòng Ngôn cũng muốn bắt đầu xuống tay cất. Một bên cất xưởng, còn phải một bên ở trên núi di dời cây giống, làm công tác “đổi đất” bề mặt.
Tuy rằng thỉnh rất nhiều người tới cất xưởng, nhưng vẫn dùng một tháng thời gian mới cất lên.
Cất xong, đồ hộp trái cây cùng với đồ làm rượu nho trong nhà toàn bộ đều dời qua. Hiện giờ đã là cuối tháng tư, chọn một ngày lành, chính thức khai trương.
Nói là khai trương, kỳ thật cùng sự tình làm trước kia là giống nhau, chẳng qua thay đổi địa phương, hơn nữa làm cũng nhiều hơn một ít thôi. Rất nhiều người vẫn như cũ sẽ đi Thủy Quả Trai ở huyện thành đặt đồ hộp. Hiện giờ cây ăn quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747446/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.