Phòng Nhị Hà nghe nữ nhi tổng kết, gật gật đầu, nói: “Có lý.”
Ở cửa nhìn trong chốc lát lúc sau, bọn họ liền về tới bên trong cửa hàng. Phòng Ngôn thậm chí nghe được có khách nhân nói: “Chưởng quỹ, canh trước kia của các ngươi thật sự là quá khó uống, vẫn là loại canh hôm nay ngon hơn a, thật thơm, quán khác không uống được đồ ngon như vậy. Lát nữa lại mang cho ta một chén nữa.”
Nghe được lời như vậy, Phòng Ngôn bật cười lắc lắc đầu.
Quả nhiên, tới buổi tối, canh gà cùng canh xương hầm mỗi loại bán được hai ba trăm chén, hơn nữa rất nhiều người đều thêm một văn tiền để lấy thêm chút thịt.
Đừng nói thực khách bên ngoài, ngay cả Phòng Nhị Lang đều phi thường thích uống loại canh này. Dùng lời hắn nói, buổi sáng uống một chén, cảm giác cả người đều có sức lực. Phòng Ngôn thấy nhị ca mình gầy gò, thật sự có chút đau lòng.
Buổi tối lấy cớ tìm Phòng Nhị Lang có việc, nàng đi đến thư phòng ở tiền viện.
“Nhị ca, hai anh em chúng ta đã lâu không nói chuyện, gần nhất đọc sách thế nào rồi a?”
Phòng Nhị Lang năm nay đã 17 tuổi, đã sớm trút bỏ vẻ ngây ngô trước kia. Nhắc tới vấn đề này, hắn bình tĩnh nói: “Tuy không biết năm nay có thể thi đậu hay không, nhưng ít nhất cảm giác trong đầu mình không còn trống rỗng.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Phòng Ngôn vui mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747425/chuong-543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.