Phòng Ngôn nhìn cha mẹ, rồi nhìn Phòng Đại Lang. Phòng Đại Lang cũng thấy chuyện hôm nay có chút kỳ lạ, bèn hỏi: “Tiểu sư thầy, xin hỏi sư phụ của ngài là ai, tại sao lại muốn gặp tiểu muội nhà chúng tôi?”
Tiểu sa di cúi đầu: “Sư phụ chính là người mà nữ thí chủ muốn gặp.”
Phòng Ngôn nhíu mày. Nàng nghĩ đến cảm giác khó chịu khi vừa bước vào đây, nghĩ đến ánh mắt của vị thầy bói ban nãy, rồi nhìn tình hình hiện tại. Có vẻ như, nàng không đi không được.
“Được, ta đi với ngươi.”
Phòng Nhị Hà ngăn lại: “Ngôn tỷ nhi, cha vào với con.”
Phòng Ngôn nhìn tiểu sa di, nghĩ đến bí mật của mình, rồi nói: “Không cần đâu cha, con nghĩ Độ Pháp đại sư sẽ không làm khó con.”
Được Độ Pháp đại sư tiếp kiến là phúc ba đời, nhưng chuyện hôm nay quá kỳ lạ, khiến Phòng Nhị Hà và Vương thị rất lo lắng.
Càng đến gần cửa phòng Độ Pháp đại sư, cảm giác khó chịu trong lòng Phòng Ngôn càng rõ rệt. Khi chuẩn bị đẩy cửa, nàng cảm thấy như có thứ gì đó đang đẩy ngược lại. Nàng dùng sức, cuối cùng cửa cũng mở ra.
Ngay khi bước vào, cảm giác đè nén từ lúc vào chùa Hoàng Minh bỗng nhiên biến mất, cả người nàng thấy nhẹ bẫng.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Đại sư, đây là cách ngài tiếp khách sao?” Phòng Ngôn nhìn vị lão hòa thượng râu tóc bạc phơ đang ngồi xếp bằng trên bồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747407/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.