Nói đến đây, Đồng lão phu nhân ngược lại có chút hưng phấn. Nếu đứa cháu dâu này là do chính cháu trai mình tự chọn, vậy khẳng định là không có vấn đề. Mấy mối trước đây hắn đều không thích lắm, cũng không để ý đến người ta, cho nên sau này mới xảy ra chuyện. Nếu cháu trai bà sớm tìm hiểu một chút về mấy cô nương đó, nói không chừng bọn họ đã sớm từ chối mấy mối hôn sự kia rồi.
Đồng Cẩm Nguyên đối diện với ánh mắt tò mò của tổ mẫu, sắc mặt cũng bất giác đỏ lên, có chút thẹn thùng: “Tự nhiên là cha mẹ chọn ạ.”
Đồng lão phu nhân lần đầu tiên thấy cháu trai mình lộ ra vẻ mặt như vậy. Từ khi hắn dần tiếp quản sản nghiệp trong nhà, dường như rất ít khi thấy hắn để lộ cảm xúc ra ngoài. Xem ra, cô nương này, cháu trai bà nhất định là vô cùng thích, bằng không cũng không có bộ dạng này. Nói không chừng năm nay bà có thể bế chắt rồi.
Nghĩ đến đây, Đồng lão phu nhân kích động: “Năm nay con vừa hay hai mươi tuổi, cũng đến tuổi mà Độ Pháp đại sư nói có thể thành thân. Bất kể là cha mẹ con chọn, hay là chính con thích, nhanh chóng cưới về là được.”
Rất rõ ràng là cháu trai bà rất thích cô nương kia, hơn nữa, trong thư con dâu và con trai bà gửi về, cũng thể hiện sự hài lòng. Nói như vậy, xem ra bất kể là cô nương đó, hay gia đình cô nương đó, đều nhất định không tệ.
Hôn sự của cháu trai cả đã sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747369/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.