“Ưm? Tôn đại ca, huynh muốn nói gì?” Phòng Ngôn nghi hoặc hỏi.
“Ta muốn... ta muốn hỏi một chút, sau này muội có dự định gì không?” Tuy rằng Tu Trúc huynh (Phòng Đại Lang) đã uyển chuyển từ chối hắn, nhưng hắn vẫn muốn hỏi một lần. Có một số chuyện không hỏi thẳng mặt cho rõ ràng, hắn sợ sau này mình sẽ hối hận.
Phòng Ngôn nghe Tôn Bác nói, nụ cười lập tức cứng lại trên mặt. Nàng có dự định gì? Vấn đề này từ miệng Tôn Bác hỏi ra, có vẻ đặc biệt kỳ quặc. Nàng thậm chí có chút nghi ngờ nội dung lời nói của Tôn Bác. Nhưng mà, nhìn ánh mắt kiên định và khuôn mặt đã ửng đỏ của hắn, Phòng Ngôn cảm thấy mình có lẽ đã không nghĩ nhiều.
Bất quá, vì chuyện kiếp trước. Cho nên, bất kể sau này nàng có dự định gì, tương lai đó đều không thể có liên quan gì đến Tôn Bác. Tương lai của nàng không thể nào có Tôn Bác. Cho dù kiếp này Tôn Bác đã giúp nhà bọn họ rất nhiều, hắn cũng không làm gì sai. Chỉ là, có một số chuyện chính là vô lý như vậy, nàng không thể nào không vướng bận mà thích hắn được.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Hơn nữa, đại ca nàng còn trả thù cha của Tôn Bác. Chuyện này tuy đại ca nàng không nói rõ, nhưng nàng biết.
Cho nên, bất kể nàng có thích Tôn Bác hay không, hai người bọn họ đều không có khả năng.
Nghĩ đến đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747356/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.