Phòng Ngôn có lý do để nghi ngờ, nếu câu trả lời tiếp theo của đại ca làm cha nàng không hài lòng, có lẽ cha nàng sẽ ra tay.
Ý cười trên mặt Vương thị cũng biến mất, bà nhìn con trai, lại nhìn chồng, do dự: “Đại Lang nó chắc là không thể nào...”
Phòng Đại Lang nghe cha mình hỏi, cung kính nói: “Con chưa từng làm chuyện gì tổn hại đến gia phong của Phòng gia, cũng chưa từng làm hỏng thanh danh của cô nương nhà người ta. Tất cả đều là ở nơi công cộng, con chưa bao giờ gặp riêng vị cô nương này.”
Phòng Nhị Hà nghe xong, cũng thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt.”
Vương thị thấy nguy cơ đã qua, vội hỏi: “Đại Lang, con nói rốt cuộc là cô nương nhà ai?”
“Đại tiểu thư của tướng quân phủ, Tiêu Như Ngọc.”
Vương thị dùng giọng điệu hơi kỳ quái: “Tiểu thư tướng quân phủ?” “Vâng, đúng ạ.”
“Chính là vị tiểu thư tướng quân phủ trong lời đồn đó à?” Vương thị hỏi. Nói thật, mấy ngày nay bà cũng có nghe qua chuyện của Tiêu tiểu thư. Tối qua bà còn nói chuyện này với chồng. Lúc đó bọn họ còn cảm thấy con gái kinh thành sao mà bạo dạn quá, dám quang minh chính đại theo đuổi nam tử như vậy. Hóa ra, là do con trai mình cũng thích người ta. Nếu nói như vậy, thì cũng không có gì.
Phòng Nhị Hà hiển nhiên cũng nghĩ đến cuộc đối thoại tối qua với vợ, ông liếc nhìn bà một cái, nói: “Ừm, nếu con đã thích người ta, thì không nên để truyền ra những lời đồn không tốt cho thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747336/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.