Nhìn thấy Cẩu Thắng đi ra, Tiêu Như Ngọc mắt sáng rỡ. Theo đuổi Phòng Bá Huyền lâu như vậy, nàng đã sớm nhận ra mấy người bên cạnh hắn.
“Ta biết ngay là Phòng hàn lâm hôm nay ở nhà mà, sao không ra gặp ta, có phải là sợ ta không!”
Những lời này Cẩu Thắng không dám trả lời, hắn cúi đầu, chắp tay, cung kính: “Tiêu tiểu thư, đại thiếu gia nhà chúng ta sáng sớm đã ra ngoài rồi, người gác cổng không có lừa ngài.”
Tiêu Như Ngọc đang thất vọng, thì nghe Cẩu Thắng nói thêm: “Bất quá, nhị tiểu thư nhà chúng ta hôm nay có ở nhà, cô ấy muốn gặp ngài.”
“Nhị tiểu thư nhà các ngươi?” Tiêu Như Ngọc kinh ngạc hỏi. Nàng đã sớm tìm hiểu về gia sự của Phòng Bá Huyền, nhà hắn còn có một đệ đệ và hai muội muội. Đệ đệ hiện là tú tài, đang đọc sách ở kinh thành. Hai muội muội đều ở quê, một người năm nay vừa thành thân, người còn lại hình như chưa.
Cẩu Thắng cung kính lặp lại: “Đúng vậy, nhị tiểu thư nhà chúng ta.”
Tiêu Như Ngọc vốn định hỏi vì sao nhị tiểu thư nhà họ lại muốn gặp mình, nhưng nghĩ đến việc rốt cuộc cũng được vào Phòng phủ, nàng cảm thấy mấy vấn đề đó không còn quan trọng nữa.
“Được thôi, nghe nói các muội muội của Phòng hàn lâm đều vô cùng xinh đẹp, vừa hay ta cũng xem thử.”
Lúc hạ nhân dẫn Tiêu Như Ngọc đến phòng khách, Phòng Ngôn vẫn chưa tới.
Vì không ra ngoài, nên ban đầu Phòng Ngôn ăn mặc khá tùy ý. Nghĩ đến việc sắp gặp là tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747328/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.