Phòng Ngôn nhìn bộ dạng nghiêm túc của Đồng Cẩm Nguyên, cuối cùng cũng tin lời hắn. Ai bảo Đồng Cẩm Nguyên từ trước đến nay đều vô cùng đáng tin cậy cơ chứ.
“Ừm, vậy thì tốt.”
Sau đó, hai người liền đứng ở quầy nói chuyện phiếm.
Bởi vì giá định tương đối cao, lại không tuyên truyền nhiều, cho nên hôm nay doanh số bán rượu nho cũng không tốt. Hai người họ đứng đây một canh giờ, rượu nho cũng chỉ bán được khoảng hai mươi bình. Trong đó mười bình là Đồng phu nhân mua.
Phòng Ngôn thì vô cùng bình tĩnh, tình hình này nàng đã sớm đoán trước, bởi vậy cũng không để trong lòng. Mà Đồng Cẩm Nguyên đứng bên cạnh lại không bình tĩnh như vậy.
Trước đây, mỗi lần cửa hàng nhà họ Phòng khai trương, hắn đều thấy, lần nào người cũng ra vào tấp nập, doanh thu ngày đầu tiên đều rất tốt. Thế mà, hôm nay Phòng Ngôn ra mắt sản phẩm mới, lại không có bao nhiêu người đến...
Cũng không biết tiểu cô nương trong lòng đang buồn đến mức nào, hắn có nên tìm người đến mua thêm một ít không? Phòng Ngôn dường như đọc được suy nghĩ của Đồng Cẩm Nguyên, chờ bán thêm được hai bình rượu nho loại thường, nàng cười nói: “Không tồi không tồi, bán được 25 bình, doanh số rất tốt, còn tốt hơn ta tưởng tượng nhiều.”
Đồng Cẩm Nguyên khó hiểu nhìn Phòng Ngôn, hỏi ra nghi hoặc của mình: “Nhưng người đến mua cũng không nhiều. So với nước trái cây và đồ hộp, doanh số rượu nho không tốt lắm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
Phòng Ngôn cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747326/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.