Phòng Đại Ni nghe xong gật gật đầu: “Đúng vậy. Bởi vì Ngôn tỷ nhi lại mở thêm một tiệm Thủy Quả Trai ở phủ thành, nên nhân lực không đủ, vì thế liền tìm không ít người trong thôn đến làm.”
Cao Đại Sơn hỏi: “Vậy đã tuyển đủ chưa, còn cần người không?”
Nói thật, chuyện này Phòng Đại Ni cũng không rõ lắm. Nàng gần đây bận rộn thêu áo cưới, còn phải học quản gia, vô cùng bận rộn, chuyện tuyển người đều là tiểu muội nhà mình làm, cho nên nàng cũng không biết.
“Cái này muội thật sự không rõ, đều là tiểu muội làm.” Cao Đại Sơn gật gật đầu, cười: “Cũng phải, chuyện như vậy nên để Ngôn tỷ nhi làm, em ấy từ nhỏ đã rất để tâm đến chuyện buôn bán.”
Phòng Đại Ni nghe xong, cũng cười: “Đúng vậy, việc làm ăn trong nhà, nói không chừng Ngôn tỷ nhi còn rõ hơn cả cha em.”
Hai người lại nói thêm vài câu, Cao Đại Sơn liền ra sân ngoài tìm Phòng Nhị Hà. Giữa trưa ăn cơm xong, Phòng Đại Ni nghĩ đến chuyện Cao Đại Sơn hỏi buổi sáng, liền lén hỏi Phòng Ngôn.
“Ngôn tỷ nhi, mấy ngày trước muội tuyển người đã đủ chưa?” Phòng Ngôn nói: “Chưa đủ, tuy người đến thì nhiều, nhưng cũng có mấy người không thích hợp, hiện tại vẫn còn thiếu vài người.”
Phòng Đại Ni vừa nghe, do dự một chút, hỏi: “Muội có từng nghĩ đến việc tuyển người ở thôn khác không?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Phòng Ngôn vừa nghe lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747293/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.