Phòng Nhị Hà ăn cơm trưa xong liền xuất phát về, đến nhà là tối ngày hôm sau.
Lúc này, tin tức Phòng Đại Lang đỗ Trạng Nguyên vẫn chưa truyền về tới.
Phòng Nhị Hà nhìn thấy Vương thị, kích động đến mức nói không nên lời. Sau khi nói với Vương thị, nhìn biểu tình trên mặt bà, ông lại kích động thêm một lần nữa.
“Mình ơi, ông không có lừa tôi chứ? Đại Lang nhà chúng ta, đỗ Trạng Nguyên?” Vương thị kích động nắm lấy tay áo Phòng Nhị Hà hỏi.
Phòng Nhị Hà cười nói: “Là thật, bà nó ơi, là thật, Đại Lang nhà chúng ta đỗ Trạng Nguyên rồi.”
Nước mắt Vương thị không kiểm soát được mà chảy ra. Trạng Nguyên, đó chẳng phải là danh xưng chỉ có trong kịch hay sao? Thế mà lại rơi xuống người Đại Lang nhà bọn họ. Đây thật đúng là hỉ sự ng trời! Vừa thấy Vương thị rơi lệ, mọi người cũng bất giác khóe mắt ươn ướt. Ngay cả Phòng Ngôn, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, Phòng Đại Lang đỗ Trạng Nguyên! Tất cả mọi thứ cuối cùng cũng viên mãn! Nàng rốt cuộc không cần lo lắng nữa.
Cả nhà khóc một lúc rồi đều đi ngủ.
Đêm đó, Phòng Nhị Hà và Vương thị hiếm khi mất ngủ. Tuy Phòng Nhị Hà đã biết tin con trai mình đỗ Trạng Nguyên ngay lúc đầu, nhưng lúc này khi chia sẻ tin tức này với người nhà, tâm trạng tự nhiên lại khác hẳn.
Hai người đều cảm thấy mình như đang nằm mơ.
“Mình ơi, tôi không dám ngủ, chỉ sợ ngủ một giấc dậy phát hiện tất cả đều là mơ.”
Phòng Nhị Hà nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747253/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.