Một là vì hiện tại việc vận chuyển đồ hộp là một vấn đề vô cùng quan trọng, hai là vì nàng cảm thấy kinh thành vẫn quá xa, lười phải bôn ba khắp nơi.
Nơi Phòng Ngôn chọn cũng không phải chỗ nào khác, mà là ở trên phố Xuân Minh. Nhà bọn họ đã có cửa tiệm ở đây, nàng đối với khu này cũng tương đối quen thuộc. Hơn nữa, lưu lượng khách ở khu này đúng là cũng khá lớn. Chỉ là vô cùng tiếc nuối, không thể giống như ở huyện thành, hai cửa tiệm sát cạnh nhau, mà chỉ có thể mở ở con đường bên cạnh.
Bất quá, cho dù ngay sát vách cửa tiệm nhà họ có phòng trống, nàng cũng không có khả năng thuê, vì nó quá lớn, nàng căn bản không cần dùng đến. Căn phòng nàng thuê là ở ngay ngã tư, một tầng lầu, diện tích không bằng Dã Vị Quán, nhưng được cái vị trí tốt hơn. Đương nhiên, vì là nhà một tầng, cho nên tiền thuê cũng tương đối rẻ hơn một chút. Một năm 500 lượng bạc.
Tiền thuê nhà như vậy đã được xem là tương đối rẻ.
Hợp đồng thuê nói là bắt đầu tính từ tháng năm, bởi vì chủ thuê trước đến giữa tháng tư là hết hạn, chủ nhà bình thường ít nhiều cũng sẽ lùi lại một ít thời gian.
Thuê xong nhà, tâm trạng Phòng Ngôn liền tương đối tốt. Tiếp theo, cha nàng thích đi đâu làm gì thì làm, dù sao chuyện của nàng đã giải quyết xong.
Đồng Cẩm Nguyên nghe được cửa hàng chưởng quầy vô tình nhắc tới, rằng mấy hôm nay Phòng Ngôn theo Phòng Nhị Hà lên phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747240/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.