Bất quá, vì quá quen thuộc, nếu nhìn kỹ, nàng vẫn có thể phát hiện ra. Cha nàng trông có vẻ rất hài lòng với khoảnh đất này.
“Còn khoảnh đất nào khác không, lớn hơn một chút.”
Tiểu nhị nghe đến đây, do dự một chút, nói: “Có thì cũng có, giá cả cũng rẻ hơn một chút, chỉ là…”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Tuy tiểu nhị rất muốn chốt được mối làm ăn này, nhưng cậu ta vẫn không thể làm trái lương tâm, nghĩ nghĩ rồi nói: “Thôi, tôi nói thẳng với ngài vậy, dù sao bây giờ tôi không nói, sớm muộn gì ngài cũng sẽ biết. Chủ nhà đó mấy ngày trước phạm phải chuyện nên đã rời đi, cho nên vội vã bán đất ra bên ngoài. Có mấy người cảm thấy có lẽ đất nhà ông ta phong thủy không tốt, cho nên dù rẻ cũng không ai mua.”
Phòng Ngôn nghe xong, liếc nhìn Phòng Nhị Hà: “Nhà họ phạm phải chuyện gì?”
Tuy đang ở trên khoảnh đất trống trải, xung quanh cũng không có ai khác, nhưng tiểu nhị vẫn vô cùng cẩn thận, nhỏ giọng nói: “Nghe nói là đắc tội với vị quý nhân nào đó ở trên, bị điều đến một huyện thành nhỏ ở phương nam làm quan rồi. Kỳ thực đây cũng không phải chuyện gì lớn, nhưng rất nhiều gia đình quan lại không thích cái điềm này, cho nên không mua khoảnh đất đó.”
Phòng Ngôn thầm nghĩ, thế thì có gì đâu. Là chủ cũ đắc tội với người ta, chứ đâu phải bọn họ, những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747210/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.