Trước đây Hà Hoa xem mắt bao nhiêu người, nàng đều không đồng ý, mà cuối cùng lại chỉ để mắt đến Trương Thư Bình, người có gia cảnh không mấy khá giả. Chuyện này thật sự khiến mọi người ngã ngửa. Người trong thôn còn tưởng với tính cách của Hà Hoa, thế nào cũng phải gả cho một tú tài. Tuy ngoài miệng không nói, nhưng thực ra trong lòng Phòng Ngôn cũng luôn cho rằng Hà Hoa là người có tiêu chuẩn cao.
Nghĩ lại, nàng thật sự đã nghĩ sai. Rất nhiều người trông có vẻ rất kén chọn trong hôn nhân, nhưng thực ra không phải vì vấn đề điều kiện, mà là vì cảm giác, vì duyên phận. Duyên phận tới rồi, người đó tự nhiên sẽ là người phù hợp.
Cũng may nàng năm nay mới mười một tuổi, vẫn chưa phải lúc suy nghĩ mấy vấn đề này, những chuyện đó cứ để qua hai năm nữa rồi hẵng nói.
Ba ngày sau, khoảnh đất ở ven huyện của nhà Phòng Ngôn đã có thể thu hoạch. Khoảnh đất đó, nhà Phòng Ngôn đều dùng những hạ nhân đáng tin cậy nhất của nhà.
Hai ngày nữa trôi qua, các mảnh đất khác cũng có thể thu hoạch, bên này thì thuê thêm một ít người làm công nhật.
Mười ngày sau, ngô trong ruộng đều đã thu về, tất cả đều chất đống ở sân sau nhà. Vỏ ngô cũng đã bóc sạch sẽ, chỉ chờ phơi qua một nắng là bắt đầu tuốt hạt.
Đồng Cẩm Nguyên đã sớm cho hạ nhân từ phủ thành mang về cho nhà Phòng Nhị Hà mấy cái máy đã làm xong, những cái máy này đã được đặt sẵn, chỉ chờ ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747195/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.