Đồng Cẩm Nguyên cười: “Không được rồi, ta còn có chút việc phải xử lý.”
Trở lại cửa tiệm, Phòng Nhị Hà hỏi: “Nhị Ni, nghe Hồ chưởng quỹ nói con đã quyết định thuê cửa tiệm rồi à?”
Phòng Ngôn gật đầu: “Vâng, thưa cha, Đồng thiếu gia đi cùng con, ngài ấy cũng thấy tiệm đó tốt. Hợp đồng của người thuê trước còn ba ngày nữa là hết hạn, con phải nhanh chóng quyết định, nếu không sẽ bị người khác giành mất.”
Phòng Nhị Hà nghĩ đến lời mình nói lúc trưa, đột nhiên cảm thấy có chút rát mặt, tuy nói ông bảo con gái cứ xem mà làm, nhưng khi con gái thật sự làm, ông lại có chút không yên tâm.
Phòng Ngôn thấy vẻ mặt rối rắm của cha, cũng biết ông đang nghĩ gì: “Cha, người không cần lo lắng, chờ ngày mai đại ca nhị ca về, ngày kia người đi xem sẽ biết, bảo đảm người sẽ hài lòng. Vị trí vô cùng tốt, chỗ cũng rất rộng. Tiền thuê cũng không đắt lắm, một năm 580 lượng, vốn là 600 lượng, nhưng nể mặt Đồng thiếu gia nên đã bớt cho 20 lượng.”
Sự đã rồi, Phòng Nhị Hà cũng không thể nói lời phản đối. Dù sao Đồng thiếu gia là người đáng tin cậy, mà mắt nhìn của con gái mình cũng không tệ. Đợi thêm hai ngày nữa, chờ tâm tình ông ổn định lại rồi đi xem sau.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Ừm, con cũng vất vả rồi, mau ra sau ăn chút gì đi, mẹ con nhắc con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747188/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.