Học đường chia làm hai sân trước sau, phía trước là nơi học tập, phía sau là nơi ở của các tiên sinh. Nơi học tập lại chia làm hai tiểu viện, viện lớn hơn có bốn gian phòng học, dùng cho nam hài tử. Tiểu viện bên cạnh nhỏ hơn có hai gian phòng học, dùng cho nữ hài tử.
Mười ngày sau, toàn bộ học đường đều đã xây xong.
Không quá mấy ngày, Phòng Đại Lang và Phòng Nhị Lang đều được nghỉ. Phòng Đại Lang mời một vị tú tài và một vị đồng sinh mà cậu đã thương lượng từ trước tới đây. Lễ bái sư cho tú tài tuy có đắt hơn một chút, nhưng xét về lâu dài, mời các tú tài đến dạy vẫn tốt hơn. Tú tài sẽ phụ trách giảng dạy cho những hài đồng chuẩn bị thi khoa cử, còn đồng sinh sẽ dạy cho những người học nhận biết chữ.
Vị tú tài kia nghe nói là một người có tiếng ở huyện thành, không chỉ dạy ra đồng sinh, ông còn dạy ra được một hai vị tú tài. Đây cũng là lý do Phòng Đại Lang mời ông.
Vị tú tài này họ Ngô, ngoài ba mươi tuổi, trong nhà có một vị phu nhân và một đôi nam nữ. Ông thực ra đã thi đỗ tú tài từ năm hai mươi tuổi, sau đó tiếp tục thi cử nhân, thi vài lần không đỗ, liền không thi nữa. Ông nhận thức sâu sắc trình độ học vấn của mình, hơn nữa gánh nặng gia đình cũng ngày càng lớn, thê tử nuôi ông ăn học mười mấy năm, mắt sắp hỏng cả rồi, con trai con gái cũng gầy gò ốm yếu.
Con đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747167/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.