Đồng phu nhân vội nói: “Mẹ sẽ không…”
“Mẹ, nếu mẹ không được con đồng ý mà đã định ngày thành thân, con sẽ thật sự bỏ nhà đi đấy. Đến lúc đó ai muốn thành thân thì cứ việc.”
Nói xong, Đồng Cẩm Nguyên còn bồi thêm một câu: “Mẹ, mẹ biết mà, con nói được là làm được. Con nghe nói ngoài quan ải đang đ.á.n.h giặc, vừa hay, con thấy bầu trời ở đó khiến người ta cảm thấy vô cùng khoáng đạt, đến đó xem thử cũng tốt.”
Đồng phu nhân lúc này mới thực sự sợ hãi, đứa con trai này của bà, từ nhỏ đã có chủ kiến rất vững.
“Nguyên Nhi, con đừng dọa mẹ. Mẹ đính hôn cho con cũng là vì muốn tốt cho con, con đã lớn từng này rồi, cũng chẳng có cô nương nào vừa ý. Nếu con có người trong lòng, mẹ cũng đâu làm thế này. Mẹ chỉ là muốn con thoát khỏi cái bóng của Lưu tiểu thư…” Thấy sắc mặt con trai càng lúc càng khó coi, Đồng phu nhân vội nói: “Được được được, là mẹ nói sai rồi, sau này mẹ không nói những lời như vậy nữa.”
Đồng phu nhân thấy sắc mặt con trai dần dịu lại, liền nhìn bánh bao trên bàn, đ.á.n.h trống lảng: “Nguyên Nhi, đây là bánh bao con vừa mua về à, con ăn chưa, nhân gì vậy?”
Sắc mặt Đồng Cẩm Nguyên hòa hoãn một chút, nói: “Con ăn rồi, bữa trưa con ăn ở tiệm này, là nhân rau dại, cụ thể là rau gì, con cũng không nhớ rõ.”
Đồng phu nhân nghe xong, đau lòng nói: “Khổ thân con trai ta, bữa trưa mà lại ăn bánh bao rau dại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747163/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.