“Ta lặp lại lần nữa, ngày mai trước giờ Thìn, trước giờ Thìn, chỉ cần cầm que tre hôm nay được phát, còn có thể đến lĩnh thêm một quả chỉ quả nữa, nhớ kỹ, mọi người đều nhớ kỹ.” Có người hỏi: “Vạn nhất ta làm mất thì sao?” “Mất cũng không sao, ngày mai ta vẫn sẽ đứng ở cửa phát, chỉ cần ngài tới là được, tới tìm ta là được. Trong nhà có trẻ con thì mang hết đến, một người lĩnh một quả. Miễn phí, đều là miễn phí. Đương nhiên, ngài nếu ngửi thấy bánh bao nhà ta thơm, mua mấy cái thì chúng ta càng vui hơn.”
Trong đám đông bật ra từng tràng cười. Có người thấy cửa Dã Vị Quán náo nhiệt như vậy, cũng qua hỏi xem có chuyện gì, vừa nghe cầm que tre có thể lĩnh chỉ quả miễn phí, vội vàng hỏi nơi nào có thể lấy được que tre. Cẩu Thặng lập tức qua nói: “Đại thúc đại thẩm, hôm nay ta lại cho các vị hai que tre, các vị mau đi xếp hàng đi.” Vừa nghe còn có thể như vậy, họ cũng đi xếp vào cuối hàng. Lưu chưởng quỹ đối diện nhìn Dã Vị Quán náo nhiệt, càng lúc càng kinh ngạc.
Một canh giờ rất nhanh liền trôi qua, vẫn còn mười mấy người đã xếp hàng, nhưng không lĩnh được chỉ quả. Phòng Ngôn thấy sắp hết giờ quy định liền vội vàng gọi Cẩu Thặng lại, dặn hắn nói mấy câu.
Nhìn đồng hồ đã điểm, nhưng phía sau vẫn còn mười mấy người, Cẩu Thặng lập tức nói: “Chỉ quả của chúng ta phát đã hết giờ rồi, mấy vị huynh đệ tỷ muội thúc thúc thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747159/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.