“Đại ca, tốt nhất là nên mời thêm mấy nữ tiên sinh về, dạy các nữ hài tử đọc sách biết chữ.” Phòng Đại Lang cười: “Nhị Ni, cần gì phải mời nữ tiên sinh, nữ tiên sinh tới cũng không tiện. Mấy chị em các muội không phải đều biết chữ sao, không bằng cứ để mấy chị em các muội thay phiên nhau dạy. Đến lúc đó bảo cha phát học bổng cho các muội.”
Phòng Ngôn vỗ tay khen ngợi: “Đại ca, ý tưởng này hay đó!” Phòng Nhị Hà nghĩ nghĩ: “Đại Lang, chủ ý này của con hay lắm, cha không có tầm nhìn xa bằng con. Ngày mai con cùng ta đi tìm thôn trưởng, chúng ta hảo hảo thương nghị một chút.”
Ngày hôm sau, Phòng Nhị Hà và Phòng Đại Lang liền đi tìm thôn trưởng. Thôn trưởng vừa nghe lời này, cũng vui vô cùng. Vội vàng mở từ đường, gọi mọi người tới cùng nhau thương nghị.
Phòng Đại Lang đứng giữa, hướng về mọi người chắp tay: “Các vị thúc bá gia gia, hôm nay mời các vị đến đây, là có chuyện muốn thương lượng. Con ra ngoài đọc sách nhiều năm như vậy, cũng gặp qua không ít chuyện. Phải biết rằng một gia tộc nếu muốn phồn thịnh, cần thiết phải có thêm mấy người đọc sách. Hiện giờ thôn Phòng gia chúng ta so với các thôn xung quanh đều xem như nhỏ, nếu muốn lớn mạnh, chúng ta liền phải cho bọn nhỏ đi học.”
Rất nhiều người vừa nghe Phòng Đại Lang nói, đều ở dưới tán thành. “Đúng vậy, đúng vậy.” “Ai, chỉ là đọc sách tốn kém quá. Đọc không nổi.” “Chứ còn gì nữa, học phí đắt không nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747155/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.