Phòng Ngôn nghe Đồng Cẩm Nguyên nhắc tới chuyện này, trong lòng vui mừng một chút, xem ra chưởng quỹ quả nhiên đã nhớ kỹ nhà bọn họ, hơn nữa Đồng thiếu gia cũng biết nhà bọn họ ở đối diện cửa hàng gạo thóc của ông ấy. Đây chính là đại hỉ sự. “Đúng vậy ạ, đã thuê rồi. Gần đây cha con chờ thành tích của hai ca ca, nên nhất thời không có tâm tư xử lý cửa hàng kia. Chờ mấy ngày nữa cha con lo xong việc trong nhà, liền đi phủ thành xử lý cửa hàng. Bất quá, bàn ghế các thứ đã đều làm xong rồi, vẫn là làm ở Giang Ký, cha con nói rất đẹp, hơn nữa còn rất tinh xảo.”
Đồng phu nhân nghe nói đồ vật được làm ở Giang Ký, cười nói: “Sao không nói sớm, ta cũng bảo bọn họ làm cho thật tốt.” Phòng Ngôn nói: “Tay nghề của cửa hàng nhà phu nhân rất tốt, cho dù không dặn thì bọn họ cũng làm vô cùng tinh xảo.”
Đồng Cẩm Nguyên nghe xong, cười nói: “Ừm, nếu mấy ngày nữa các ngươi đi phủ thành, có cần gì thì nhớ nói với chưởng quỹ một tiếng, ta đã dặn dò rồi.” Phòng Ngôn tuy nói muốn dựa vào Đồng gia, nhưng cũng chỉ là muốn cáo mượn oai hùm, nghe Đồng thiếu gia lại một lần nữa đề nghị có thể giúp đỡ, vui vẻ nói: “Vâng, vậy đa tạ Đồng thiếu gia.”
Lại nói thêm mấy câu, Phòng Ngôn và Phòng Đại Ni thức thời cáo biệt. Chờ hai tỷ muội bọn họ đi rồi, Đồng phu nhân nhìn ánh mắt của con trai mình, nói: “Nguyên Nhi, hôm nay con nói có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747153/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.