Trần thị bị mọi người nói, lửa giận trong lòng càng bốc cao, chỉ cảm thấy những người ngày thường luôn nịnh bợ mình, nay vì con trai mình không thi đậu tú tài mà quay sang nịnh bợ kẻ khác. Bà ta cảm thấy mình bị tủi thân vô cùng, nhìn một vòng người trong phòng, rồi quay đầu đi ra ngoài.
Ra đến sân, vừa lúc nhìn thấy đám người đức cao vọng trọng trong thôn đang vây quanh Phòng Nhị Hà nói chuyện. Thật khéo, những người này đang muốn đi mở từ đường để cáo tế tổ tông.
Trần thị nhắm mắt làm liều, đi tới, nói với Phòng Nhị Hà: “Nhị thúc, hiện giờ Huyền ca nhi và Tề ca nhi nhà các ngươi đều thi đậu tú tài rồi, ngươi mau đi cầu xin Tôn gia cho Phong ca nhi nhà ta cũng được vào thư viện Sương Sơn học đi!”
Phòng Nhị Hà còn chưa kịp nói gì, sắc mặt Phòng Đại Lang đã lạnh xuống trước: “Đại bá nương, ngài đang nói gì vậy? Lời tương tự ta đã sớm nói với Phong ca rồi, thư viện Sương Sơn là phải dựa vào bản lĩnh của mình để thi vào, há có phải nơi ai muốn vào là vào được?”
Trần thị bây giờ cứ nhìn thấy Phòng Đại Lang và Phòng Nhị Lang là bốc hỏa, nếu không phải hai người họ, con trai bà ta vẫn là người học giỏi nhất trong thôn. Bà ta tức giận nói: “Huyền ca nhi, ngươi nói vậy là không đúng rồi. Ngươi trước đây học hành kém như vậy, bây giờ lại thi đậu tú tài, bảo ngươi quang minh chính đại thi đậu, nói ra ai mà tin!”
“Câm mồm!” Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747148/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.