“Nương, con thi không đậu, trong lòng không thoải mái. Ngài nếu muốn đi nhà nhị thúc, ngài tự đi đi, con không đi cùng ngài đâu.” Nói xong, Phòng Phong trở về phòng của mình.
Trần thị thu dọn một chút, đi đến nhà Phòng Nhị Hà. Đây là lần thứ hai bà ta tới nhà nhị phòng, lần trước là lúc nhà mới ở đây vừa mới xây xong. Bà ta được dẫn vào nội viện.
Vương thị đang cùng một đám phụ nhân nói chuyện vô cùng náo nhiệt, vẻ mặt ai nấy đều vô cùng sung sướng. Thấy Trần thị tới, vội vàng mời bà ta ngồi xuống. Biểu tình trên mặt Trần thị hiển nhiên không tốt lắm, miễn cưỡng mới nặn ra được nụ cười.
Mọi người đều biết hai nhà này không hợp nhau, cũng không biết Trần thị hôm nay sao lại tới. Bất quá người ta đều là người một nhà, đ.á.n.h gãy xương cốt vẫn còn dính gân, nói không chừng lúc nào đó liền hòa hảo. Bọn họ cũng không rảnh mà lo chuyện bao đồng. Đang nói chuyện, Trần thị đột nhiên xen vào một câu: “Huyền ca nhi và Tề ca nhi thi đậu, cũng là nhờ đi học ở thư viện Sương Sơn nhỉ.”
Vương thị liếc nhìn Trần thị, nói: “Đại tẩu nói cũng có lý, từ khi hai đứa nhỏ nhà ta đi học ở thư viện Sương Sơn, việc học đúng là tốt hơn trước nhiều.” Nghe được những lời này, rất nhiều người đều hỏi han, thư viện Sương Sơn ở đâu, sao lại thần kỳ như vậy, có gì đặc biệt không, vân vân. Lý thị và Hứa thị đều từng ở huyện thành, nên biết nơi đó. Hơn nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747146/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.