Nghĩ nghĩ xong, Phòng Ngôn vẫn là thừa nhận cách nói của Phòng Đại Lang: “À, vâng.” Phòng Đại Lang cuối cùng nói: “Ừm, chuyện này ta biết rồi.” Phòng Ngôn nói: “Đại ca, ta vẫn không hiểu, làm sao huynh biết Đại Sơn ca đi tòng quân?”
Phòng Đại Lang liếc Phòng Ngôn một cái: “Bởi vì sau đó hắn có đến tìm ta, hỏi ta không ít tin tức về chiến loạn biên quan. Hơn nữa, với tình huống của hắn, nếu muốn vươn lên, cũng chỉ có con đường tòng quân này.” Phòng Ngôn hiểu rõ gật gật đầu.
Hai người về đến nhà, không ai nhắc lại chuyện nói trên núi. Qua hai ngày, lúc Phòng Đại Lang và Phòng Nhị Lang đi, Phòng Ngôn để mười mấy bình đồ hộp lên xe. Phòng Đại Lang bọn họ đi rồi, Phòng Ngôn một bên làm việc buôn bán đồ hộp, một bên nghiên cứu rượu nho. Cách làm rượu nho vô cùng đơn giản, chỉ là nàng có chút quên mất thao tác thế nào, nên làm thử vài bình.
Ngày này, Phòng Ngôn đang ở trong tiệm cùng Phòng Tứ xem sổ sách, Lý Phúc Lộc đi vào. Ăn xong đồ, hắn không rời đi ngay, mà nhìn Phòng Ngôn hỏi: “Phòng gia tiểu muội, cô nương lúc trước hay ở cùng ngươi đâu rồi?”
Phòng Ngôn sửng sốt một chút, cô nương hay ở cùng nàng, là ai? Chẳng lẽ là… Phòng Đại Ni? Không thể nào, người này để ý đại tỷ của nàng? “Ngươi nói là cô nương vóc dáng cao hơn ta một chút, da trắng trắng, mắt to to, lúc trước hay ở đây giúp làm nước trái cây ấy hả?”
Lý Phúc Lộc vừa nghe Phòng Ngôn miêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747112/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.