Phòng Ngôn mỗi lần thấy Lý Phúc Lộc đến đều vô cùng vui vẻ, người này đúng là một kẻ sành ăn chính hiệu! Nghe người ta nói kìa, vừa nghe chính là đã nghiêm túc nếm thử.
Phòng Nhị Hà cười nói: “Khách quan, trước kia trái cây là nhà ta mua bên ngoài, hiện giờ trái cây là nhà ta tự trồng. Dùng chung phương pháp gieo trồng với rau dại, lấy nước suối trên núi, tự nhiên hương vị có khác.”
Nghe Phòng Nhị Hà giải thích, Lý Phúc Lộc nói: “Thế này mới đúng chứ, ta đã nói mà, hương vị này tuy là ngọt, nhưng lại có hiệu quả kỳ diệu giống như rau dại nhà các ngươi.”
Bởi vì ăn uống vui vẻ, trước khi đi hắn lại thưởng cho Phòng Ngôn hai đồng bạc, Phòng Ngôn vừa thấy Lý Phúc Lộc sắp đi, vội vàng gọi hắn lại.
“Lý thiếu gia, đây là đồ hộp trái cây dạng bình mà nhà chúng ta mới ra mắt. Hương vị giống như ngài vừa ăn vậy, tính niêm phong tương đối tốt, có thể để được mấy ngày mà không hỏng đâu.” Lý Phúc Lộc vừa nghe, mắt sáng lên.
Phòng Ngôn nói: “Lý thiếu gia, cái bình này con không tính tiền ngài, tiền thưởng ngài vừa đưa vẫn còn dư ra một ít.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Lý Phúc Lộc nghe vậy, sắc mặt không vui, lại móc từ trong túi ra hai đồng bạc, nói: “Ngươi nói lời gì vậy, các ngươi cũng là buôn bán nhỏ, cầm lấy đi. Thiếu gia ta không thiếu tiền!” Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747107/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.