Phòng Nhị Hà và Vương thị nhìn nhau, thật sự không nghĩ ra được Vương Tri Nghĩa có chuyện tốt gì mà lại đến lượt nhà mình.
“Từ phu nhân nhờ ta đến nói cho nhà các người một mối hôn sự, nói chính là Từ thiếu gia. Nhà họ ở huyện thành, trong nhà không chỉ có mấy trăm mẫu ruộng tốt, mà còn có rất nhiều cửa hàng. Trong nhà cũng có họ hàng đang làm quan. Bây giờ nhà họ đã chấm Tĩnh tỷ nhi nhà các người, cố ý nhờ ta đến nói mối hôn sự này.”
Phòng Nhị Hà và Vương thị nghe xong lời Vương Tri Nghĩa, cảm thấy mối hôn sự của vị thiếu gia này cũng khá tốt, chỉ là không biết vì sao lại đột nhiên nói đến Đại Ni nhi nhà mình. Hơn nữa, họ thật sự không tin Vương Tri Nghĩa lại có lòng tốt như vậy.
“Từ gia, Từ thiếu gia? Là Từ gia nào? Sao chúng ta không nghe nói qua.” Phòng Nhị Hà hỏi.
Vương Tri Nghĩa nói: “Các người dân thường sao mà biết Từ gia được, Từ gia ở huyện thành đã bao đời, nhà người ta có rất nhiều người làm quan. Các người mới ở huyện thành được bao lâu, gia đình giàu có như vậy tự nhiên là không biết.”
Nghe Vương Tri Nghĩa châm chọc, Phòng Nhị Hà đã đối với mối hôn sự này không còn chút hảo cảm nào. Cho dù Từ thiếu gia này thật sự tốt như vậy, nhà họ cũng không muốn kết thân kiểu này. Chỉ riêng cái thái độ này của Vương Tri Nghĩa, nói vậy Đại Ni nhi nhà họ gả qua cũng sẽ không có ngày lành.
Vương thị lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747080/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.