Xem ra, Tắc Bắc thật sự không yên ổn.
Tự đóng xe ngựa thì không tiện bằng mua, hơn nữa Phòng Nhị Hà bây giờ cũng không có nhiều thời gian để đóng xe.
Ngay cả chiếc xe ngựa ban đầu của nhà họ là tự đóng, thì sau này cũng là đặt làm ở huyện thành. Mua ngựa xong, bọn họ lại đi mua hai cỗ xe ngựa.
Lúc về, nhiều người như vậy cũng không chở hết, Trịnh Kiệt Minh lại cho gã sai vặt nhà mình đ.á.n.h thêm một cỗ xe ngựa để chở mấy người không còn chỗ về.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Trong nhà lập tức có thêm nhiều người như vậy, chỗ ở thì không cần lo lắng, có thể tạm thời ngủ ở hai gian phòng trống phía sau. Bên trong có giường đất, giống như giường tập thể lớn, nam nữ tách riêng ra.
Đến tối ăn cơm, Phòng Ngôn cuối cùng cũng hiểu lời của biểu thúc mình.
Những người này, thật sự ăn quá khỏe. Một bữa cơm ngốn hết gần 50 cân bột mỳ của nhà họ.
Lão nhân ái ngại nói: “Chúng tôi cũng đã lâu không được ăn no, đói quá rồi, nhất thời không nhịn được. Sau này sẽ không như vậy nữa.”
Phòng Ngôn nói: “Không sao, không sao, ăn được bao nhiêu thì cứ ăn. Ăn xong mọi người đi nghỉ ngơi một chút đi.”
Lão nhân nói: “Hôm nay mọi người ăn hơi nhiều, tiểu thư nếu có gì căn dặn, cứ giao cho chúng tôi làm một chút, coi như để tiêu cơm.”
Phòng Ngôn nói: “Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747060/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.