Phòng Nhị Hà trầm mặc một chút, nói: “Phẩm hạnh của Đại Sơn cha cũng tin được, nếu không phải hai đứa này chênh lệch quá nhiều, hai người bọn họ cũng không phải là không……”
Phòng Đại Lang ngắt lời Phòng Nhị Hà, nói: “Cha, Cao Đại Sơn cùng đại muội chênh nhau ba bốn tuổi đâu. Hắn cũng không nhỏ, ai cũng không biết hắn rốt cuộc đã định hôn chưa. Huống hồ, chúng ta còn phải hỏi qua ý của đại muội. Ngài nếu là thật sự có ý với hắn, vẫn là nên thận trọng một ít, đi hỏi thăm thì tốt hơn.”
Phòng Nhị Hà cười một cái, nói: “Cha cũng chính là nói vậy thôi.”
Những lời này của Phòng Đại Lang lại khơi ra một cọc tâm sự của Vương thị, nàng nói: “Đại Lang, ngươi sang năm cũng muốn mười lăm tuổi, nghe nói Phong ca nhà đại bá của ngươi đã muốn định ra rồi, chính ngươi là có tính toán gì không?”
Phòng Đại Lang không nghĩ tới chuyện này thế nhưng lại dính đến trên người mình, hắn lấy lại bình tĩnh, nói: “Nương, trước khi chưa thi đậu tú tài, nhi tử không nghĩ tới chuyện hôn sự.”
“Cái gì? Thi đậu tú tài rồi mới nói chuyện cưới xin! Đại Lang, đến lúc đó ngươi cũng không nhỏ nữa đâu.” Vương thị kinh ngạc nói.
Phòng Nhị Hà vốn dĩ không nghĩ nói cái gì, nhưng vừa nghe Phòng Đại Lang nói thi đậu tú tài rồi mới nói chuyện cưới xin, nội tâm cũng không bình tĩnh.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747033/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.