Bất quá, trong lòng hắn, tác dụng của cỗ máy ép nước còn lớn hơn sự xấu hổ của bản thân.
Lúc này hắn đột nhiên nghĩ đến, nếu Trịnh Kiệt Minh và tiểu cô nương trước mặt quen biết nhau, vậy cỗ máy thần kỳ này rốt cuộc mua từ đâu, hắn khẳng định lập tức sẽ biết.
“Biểu thúc quen người này à?” Phòng Ngôn lúc này mới nhớ tới người này.
Trịnh Kiệt Minh cười ha hả: “Quen, quen. Đây là Đồng thiếu gia từ phủ thành đến, lần này biểu thúc về là đi cùng đường với Đồng thiếu gia.”
Phòng Ngôn nhìn Đồng Cẩm Nguyên, ý vị sâu xa: “Ồ? Thì ra là bạn của biểu thúc, vậy chén nước chỉ quả này không lấy tiền ngài. Đây, của ngài.”
Đồng Cẩm Nguyên lúc này nhận cũng không phải, không nhận cũng không xong.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Trịnh Kiệt Minh nhìn hai người trước mặt, luôn cảm thấy có chuyện gì đó mà mình không biết. Bất quá, hắn cũng không nghĩ sâu, nói: “Đồng thiếu gia, ngài cứ nhận đi, đây là cháu gái họ của ta.”
Lúc này Đồng Cẩm Nguyên mới miễn cưỡng nhận lấy chén nước trái cây Phòng Ngôn đưa.
Phòng Ngôn quay đầu lại cười tủm tỉm nhìn Trịnh Kiệt Minh: “Biểu thúc, con làm cho thúc một chén nhé, mát lạnh ngon lắm. Thúc muốn vị gì?”
“Thế thì tốt quá, cho ta một chén nước dưa hấu đi.”
Từ sau chuyện mua ngựa lần trước, Phòng Nhị Hà kiên quyết không nhận tiền đồ ăn của nhà hắn nữa, nếu Phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747006/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.