Không phải nói giáo viên đều có kỳ nghỉ đông và nghỉ hè sao, nàng coi như cho mình nghỉ hè. Ngày mai nàng phải đi huyện thành kiếm tiền, đến nỗi mấy đứa học trò này… không phải còn có đại tỷ nàng sao. Nhiệm vụ vinh quang mà lại gian khổ này liền giao cho người đại tỷ không mấy ham học của nàng là được rồi, phương án một hòn đá trúng mấy con chim này thật sự là quá tốt đẹp.
“Cha, mẹ, đại tỷ, mọi người thấy thứ ngon như vậy có thể kiếm tiền không?” Phòng Ngôn nhìn thẳng vào bọn họ.
Vương thị cười: “Được, nương thu hồi lời vừa nói, nương cảm thấy thứ này khẳng định có thể kiếm tiền. Chuyện mà Nhị Ni nhi nhà ta đề xuất, làm gì có chuyện không kiếm ra tiền.”
Phòng Nhị Hà vỗ vỗ tay Vương thị: “Bà xem, tôi vừa nãy có nói là không kiếm được tiền đâu, tôi cũng tin tưởng Nhị Ni nhi nhà ta.”
Vương thị nghe xong, liếc xéo Phòng Nhị Hà.
Phòng Đại Ni nhi đề ra một câu hỏi mấu chốt: “Mấy hôm trước tỷ đã cảm thấy ngon, có thể kiếm tiền. Chỉ là, Nhị Ni nhi, cha mẹ và các thím bận như vậy, ai đi bán?”
Phòng Ngôn nói: “Đương nhiên là con đi rồi.”
Phòng Đại Ni nhi nói: “Vậy con không dạy chúng ta đọc sách à?”
Phòng Ngôn hắc hắc cười, nhìn Phòng Đại Ni nhi: “Không phải còn có đại tỷ sao? Đại tỷ học lâu như vậy rồi, khẳng định sớm đã có thể dạy mọi người. Cũng đỡ cho đại tỷ mỗi ngày không nghiêm túc học, mấy đứa em nhà các thím giao cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4746990/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.