Không nói cái khác, người nhà cũ, thật là cực kỳ chán ghét.
Phòng Nhị Hà nghe đại ca mình lại nhắc đến chuyện trước kia, hung hăng nhíu mày, nói: “Đại ca, huynh đừng nhắc lại chuyện trước nữa. Còn nữa, lời ta đã nói ra tự nhiên là giữ lời, các người yên tâm, trước khi Đại Lang chưa thi đỗ đồng sinh, Đại Ni nhi và Nhị Ni nhi nhà ta tuyệt đối sẽ không nói chuyện cưới gả.”
Phòng Đại Hà mặt hiện lên vẻ không vui, nói: “Nhị Hà, đệ đây là quen biết người lợi hại rồi, liền không coi người đại ca này ra gì, cũng không coi đứa cháu đồng sinh này ra gì?”
Phòng Nhị Hà không hiểu sao: “Người lợi hại nào, đại ca rốt cuộc huynh đang nói cái gì? Hôm nay rốt cuộc huynh muốn nói gì? Không phải là lại đến đòi tiền nữa đấy chứ?”
Phòng Đại Hà thấy Phòng Nhị Hà thái độ như vậy, có chút tức giận, sa sầm mặt nói: “Nhị Hà, đệ vẫn còn giận đại ca à?”
Phòng Nhị Hà không biết trong lòng đang nghĩ gì, đem đồ vật trong tay ném xuống đất một cái, nói: “Đại ca, lẽ nào ta không nên tức giận sao? Ta bây giờ còn gọi huynh một tiếng đại ca, chứng tỏ ta vẫn muốn tôn trọng huynh. Nhưng mà, huynh tự mình nghĩ lại xem, những chuyện huynh làm trước kia, đâu phải là chuyện một người đại ca nên làm! Lúc nhỏ cùng tam đệ mỗi ngày khi dễ ta thì thôi, lúc phân gia cũng muốn chiếm hết gia sản của ta. Huynh đừng tưởng ta không biết, ta chỉ là không muốn vạch trần. Nếu không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4746985/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.