Phòng Đại Lang là người thông tuệ biết bao, hắn vừa thấy Tôn Bác muốn đứng dậy, liền nói: “Không biết Mậu Chi huynh có thời gian không, có bằng lòng cùng nhau thảo luận mấy vấn đề này không?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Mắt Tôn Bác lập tức lóe lên vẻ kinh ngạc, kích động nói: “Ta… Thật sự có thể chứ?” Vì có thể nhanh chóng thi đỗ khoa cử, thoát khỏi mấy chuyện lung tung rối rắm trong nhà, Tôn Bác quyết định vẫn là nên mặt dày một chút.
Phòng Đại Lang cười: “Đương nhiên là có thể, Khổng thánh nhân từng nói ‘Ba người đồng hành, ắt có thầy ta’, mọi người cùng nhau thảo luận mới có thể học tốt hơn.”
Tôn Bác liền thuận thế ngồi xuống.
Phòng Nhị Hà cuối cùng vẫn không đưa năm lượng bạc cho nhà cũ, chuyện lần trước ầm ĩ như vậy, Phòng Ngôn tưởng bà nội nàng thế nào cũng sẽ gọi cha nàng qua nói chuyện. Không ngờ mấy ngày trôi qua, vẫn sóng yên biển lặng.
Hôm nay mấy đứa bạn nhỏ bọn họ đang cùng nhau học chữ, Phòng Liên Hoa lại bắt đầu đến “giờ vàng” báo tin hàng ngày. Nói thật, “giờ vàng” của Phòng Liên Hoa chỉ có hai người là đặc biệt mong chờ, một là người nói chuyện tầm phào Phòng Liên Hoa, hai là người nghe chuyện tầm phào Phòng Ngôn. Những người khác đều không có cảm giác gì. Lâu dần, Phòng Đại Ni nhi và Phòng Hà Hoa hễ thấy đến tiết mục này, đều lấy khăn tay ra bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4746977/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.