Ba cha con Phòng Nhị Hà hẹn xong địa điểm với Toàn Trung, Toàn Trung liền đi về nhà.
Lúc này cũng đã hơi quá giờ cơm, lúc nhóm người Phòng Nhị Hà đi vào quán ăn thì trong tiệm đã không còn mấy ai. Chờ đến khi Tôn Bác dẫn theo người hầu từ trong nhà đi ra, ba người họ vừa ăn cơm xong, đang ngồi trong tiệm đợi Tôn Bác.
Tôn Bác nhìn thấy Phòng Nhị Hà, nói: “Để các vị đợi lâu rồi.”
Nói xong, Tôn Bác nhìn sang những người ngồi bên cạnh. Một người là Phòng Ngôn, cô bé này cậu đã từng gặp, còn một người nữa thì chưa gặp bao giờ, trông có vẻ cũng là người học thức, cậu liền chắp tay chào.
Phòng Đại Lang cũng đứng lên chắp tay đáp lễ Tôn Bác.
Phòng Nhị Hà nhìn thấy Tôn Bác, đứng lên có chút không tự nhiên hỏi: “Không biết thiếu gia tìm ta có chuyện gì?”
Đây cũng là lần đầu tiên Tôn Bác xử lý chuyện thế này. Nhưng mà, nghĩ đến bệnh của mình, nghĩ đến chuyện thi cử, lại nghĩ đến viễn cảnh của cửa hàng này, cậu cùng người hầu ngồi xuống, dừng một chút rồi mở lời.
“Chưởng quỹ, ta nghe nói các vị đang tìm cửa hàng ở huyện thành?”
Phòng Nhị Hà không ngờ Tôn Bác mở miệng lại đề cập đến chuyện này, ông kinh ngạc trợn tròn mắt, nhưng khi nhìn sang Toàn Trung bên cạnh, ông lại cảm thấy chắc là do Toàn Trung về nhà nói.
“Đúng vậy.” Phòng Nhị Hà cười nói.
“Không biết chưởng quỹ còn nhớ chuyện ta từng đề cập với ông trước đây không?” Tôn Bác hỏi.
“A? Thiếu gia từng đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4746931/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.