🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor: Aubrey.

Trong khu rừng ngoài thành bắc, trên một sơn đạo gập ghềnh, một hán tử trẻ tuổi và một ca nhi trung niên bế một đứa bé vội vã đi về phía tây.

“A ma! Nhanh! Chúng ta đi nhanh lên!” Hán tử trẻ tuổi vừa đỡ lưng ca nhi, vừa kéo tay ông đi nhanh về phía trước.

“A Lương! Ta, ta đi không nổi nữa. Tiểu Minh nó, nó không bị gì đâu phải không?” Ca nhi ôm đứa bé, cũng chính là Lâm thúc sao, mồ hôi đầy đầu, thở phì phò hỏi.

Hán tử trẻ tuổi này là nhi tử thứ hai của ông, Lâm Lương, hắn nhíu mày đáp: “Con không biết, người kia muốn làm gì cũng không biết. Tóm lại, chúng ta phải mau đưa đứa bé này cho gã.”

Nói đến bé con, Lâm thúc sao cúi đầu nhìn đứa trẻ trong ngực mình.

Bé con nhà họ Dư mới ba tháng tuổi đang nhìn ông bằng cặp mắt đen lúng liếng, thấy ông cúi đầu nhìn lại. Cho rằng ông muốn chơi với bé, bé lập tức vươn tay nhỏ huơ huơ, hưng phấn kêu a a, miệng nhỏ xinh xắn còn cười với ông, để lộ chiếc lưỡi bé xinh.

Lâm thúc sao dừng lại.

“A ma! Sao vậy? Người mệt hả? Hay để con ôm nó?” Lâm Lương nghi hoặc nhìn ông, đưa tay định ôm bé.

“Không cần, để ta ôm.” Lâm thúc sao ôm chặt bé con, nhìn khuôn mặt hồn nhiên của bé, ông căng thẳng, không dám đối diện với cặp mắt vô tư kia.

Ông ngẩng đầu, chần chờ một chút, rưng rưng nói: “A Lương, đứa trẻ này, sẽ không sao chứ? Người kia muốn nó làm gì? Nó còn nhỏ như vậy,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-chi-ong-trum-my-thuc/534264/chuong-157.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.