Editor: Aubrey. 
Chờ Thái đại nhân bọn họ đi rồi, đêm đó, Dư Thanh Trạch tới nhà trưởng thôn thương lượng việc lúc sáng. 
“Chuyện tốt!” Trưởng thôn nghe xong, dậm chân kích động nói. 
Bình thường, các thôn dân rất hiếm khi được gặp những người có địa vị cao, một số trường hợp thì cả đời chỉ được gặp một vị quan duy nhất là Huyện lệnh đại nhân, thậm chí còn có người chưa bao giờ được gặp bất kỳ vị quan nào. Nếu Tri phủ đại nhân không tới tìm Dư Thanh Trạch, bọn họ sẽ không bao giờ có cơ hội gặp ông. Hôm nay, Tri phủ đại nhân tới đây, còn trò chuyện với bọn họ, hỏi bọn họ có cuộc sống như thế nào. Hơn nữa, Tri phủ đại nhân còn là Thái đại nhân mà bọn họ rất yêu quý, ai nấy cũng phấn khích. 
Hiện tại, đột nhiên nói máy giã gạo có thể trình lên Hoàng Thượng, khiến cho bọn họ kích động đến nỗi không biết nên phản ứng như thế nào. 
Đại Kiện hoài nghi hỏi: “Có điều, Dư đại ca, cái này thật sự được Hoàng Thượng để mắt đến? Được Đương Kim Thánh Thượng khen ngợi?” 
Dư Thanh Trạch đáp: “Cái này thì phải xem Hộ Bộ và Công Bộ, còn phải dựa vào Thái đại nhân. Đương Kim Thánh Thượng rất quan tâm đến cuộc sống của dân chúng, vấn đề nông cụ hẳn là cũng khá quan trọng.” 
Nghe vậy, trưởng thôn, Đại Kiện và Đại Tráng đều cười rộ lên. Hoàng Thượng à… 
Dư Thanh Trạch cười nói: “Trưởng thôn, theo ta nghĩ, nông hộ bình thường không mua nổi máy giã gạo. Sau này, máy thổi hạt thóc càng đắt hơn, chắc chắn người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-chi-ong-trum-my-thuc/534218/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.