Editor: Aubrey.
Nghe nói trà lâu ở giao lộ không kinh doanh nữa, Dư Thanh Trạch lập tức đi ra ngoài.
Trà lâu đó chỉ bán trà xanh, trên dưới hai tầng, mặt tiền rất rộng rãi, nằm ngay giao lộ giữa đường cái phía nam và đường cái phía bắc, nằm ngay con đường hoàng kim. Mặt bằng tốt như vậy, phải nhanh chóng chạy qua xem mới được!
Lưu lão bản cũng đi theo: “Ta đi với ngươi, ta có quen với lão bản đó, hắn và phu lang của hắn còn thường xuyên đến dùng điểm tâm trong tiệm của ngươi.”
“Hả? Bọn họ thường xuyên đến tiệm ăn vặt?” Dư Thanh Trạch kinh ngạc hỏi.
Lưu lão bản gật đầu: “Là một đôi lão phu phu, rất hoà thuận.”
“Như vậy thật tốt, đa tạ lão ca!” Dư Thanh Trạch nói lời cảm ơn.
Hai người nhanh chóng chạy tới trà lâu, quét một vòng, phát hiện trà lâu vẫn còn mở cửa, trong quán có khách, nhưng không thấy chưởng quầy và tiểu nhị.
Trong đại sảnh, có lẻ tẻ vài khách nhân vừa uống trà vừa tán gẫu, đa số là các lão nhân nhàn rỗi, trên bàn còn có lồng chim, xem ra là vừa có được chim mới là lập tức mang tới đây uống trà. Có bàn thì có khoảng ba bốn người trẻ tuổi, nhìn y phục chắc là ca nhi của các gia tộc giàu có, bọn họ đang cười đùa với nhau.
Đúng lúc này, một tiểu nhị xách một ấm trà đi ra, phát hiện hai người, cười hỏi: “Hai vị đến uống trà? Hai vị muốn ở đại sảnh hay nhã gian?”
Hai người nhìn nhau một cái, Lưu lão bản hỏi: “Tần lão bản của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-chi-ong-trum-my-thuc/534211/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.