Editor: Aubrey. 
Sáng hôm sau, lúc Gia Bảo đến, có mang theo một vò Trúc Diệp Thanh nhỏ đưa cho Dư Thanh Trạch, làm quà sinh thần cho hắn. 
Dư Thanh Trạch nhìn vò rượu trên tay, vỗ đầu Gia Bảo, cười nói: "Cảm ơn Gia Bảo, ta rất thích." 
Gia Bảo nghe vậy, cong môi cười rộ lên. Sau đó, hắn xoay người, đi phụ làm công tác chuẩn bị mở cửa tiệm. 
Buổi sáng, Nhạc ca nhi bớt một chút thời gian đi ra ngoài một lát, mua một khúc vải về. Ngày hôm qua, A ma của Sướng ca nhi đã nhắc nhở y, sắp bắt đầu mùa đông, mà Dư đại ca thì không có y phục và giày dép mùa đông, y phục hiện tại của hắn vẫn là đồ cũ nhà y. 
Hơn nữa, gia gia và đệ đệ cũng phải có y phục và giày mới. Trước kia nhà bọn họ nghèo, mỗi năm chỉ có thể may một bộ y phục, đôi khi còn không có bộ nào. Hiện tại, điều kiện trong nhà tốt, năm nay y phải làm cho cả nhà mỗi người một bộ y phục mới mới được. 
Y chọn ra vài cuộn vải với nhiều loại màu sắc khác nhau, thích hợp cho lão nhân, người trẻ tuổi, còn có thiếu niên, áo trong, trung y, áo ngoài, còn có áo bông. Mỗi dạng đều làm một bộ, còn lại vải dư thì để may giày. 
Vì thế, buổi tối, Nhạc ca nhi lại tăng thêm lượng công việc, may y phục. 
Dư Thanh Trạch ở một bên tính sổ, ghi sổ, y thì ở một bên may y phục. Hai người ngồi chung một bàn, làm việc, thỉnh thoảng còn nhìn nhau một cái, thật ấm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-chi-ong-trum-my-thuc/534181/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.