Editor: Aubrey.
Có lẽ là vì thấy Thái lão phu lang và Triệu phu lang ăn, sau đó không thấy triệu chứng gì, những phu lang còn lại cũng từ từ ăn tiếp.
Bây giờ bọn họ đã nghĩ thông, nếu Thái lão phu lang đã dám lấy món này ra đãi khách, chắc chắn là khi ăn vào sẽ không bị gì. Hơn nữa, Thái lão phu lang và Triệu phu lang đều ăn, bọn họ mà không ăn, thì chẳng khác nào không cho Thái lão phu lang mặt mũi.
Ngoài ra, nếu bỏ đi ý nghĩ ăn mộc nhĩ trắng vào sẽ bị ngứa, thì món ngọt này thật sự có mùi vị rất ngon.
Tuy nhiên, vẫn còn có người giữ ý nghĩ ăn thứ này vào thì sẽ bị ngứa, tựa như Hoàng phu lang, ông không muốn ăn chén chè trước mặt.
Thái lão phu lang thấy vậy, cũng không khuyên ông ăn chè nữa, mà bảo ông cứ tiếp tục ăn những điểm tâm khác, cười một cái cho qua.
Hình như Triệu phu lang đang nghĩ việc gì đó, liếc Hoàng phu lang một cái, rũ mắt cười thầm, quay đầu trò chuyện với Thái lão phu lang.
Tiễn nhóm phu lang đi xong, Thái lão phu lang nói với Dư Thanh Trạch và Nhạc ca nhi: "Điểm tâm hôm nay rất ngon, món chè nấm tuyết táo đỏ hạt sen cũng rất ngon miệng. Những phu lang đó rất thích, cảm ơn các ngươi."
Dư Thanh Trạch cười nói: "Có thể hỗ trợ lão phu lang là vinh hạnh của ta."
Thái lão phu lang cười tủm tỉm, đáp: "Nhờ có sự giúp đỡ của các ngươi mà hội ngắm hoa lần này rất thành công, bây giờ các ngươi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-chi-ong-trum-my-thuc/534167/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.