*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Editor: Aubrey. 
Thả đèn hoa sen xong, thời gian không còn sớm, hai người đi về cửa thành ở phía tây, chậm rãi đi dạo. Có điều, bây giờ tâm trạng của hai người không đặt trên việc dạo phố, mà đang đặt trên người còn lại. 
Tâm ý vừa được câu thông, cảm xúc mới mẻ này khiến cho bọn họ cảm thấy vừa ngọt ngào, vừa khẩn trương nhưng rất phấn khích. 
Không nói Thường Nhạc vốn rất dễ thẹn thùng, mà ngay cả Dư Thanh Trạch, tâm trạng của hắn cũng không bình tĩnh được. 
Thỉnh thoảng hắn sẽ nghiêng đầu lén nhìn Nhạc ca nhi, xoa nắn mu bàn tay của y, gắt gao nắm chặt, tâm trạng vô cùng phấn khích. 
Có bạn trai rồi! 
Còn là bạn trai sắp cưới! 
Một người bạn trai vô cùng tốt! 
Hề hề hề... 
Nghĩ đến sau này người bên cạnh sẽ trở thành bạn đời của mình, cùng nắm tay nhau đi đến cuối đời, Dư Thanh Trạch ngây ngô cười ra tiếng. 
Thường Nhạc nhìn Dư Thanh Trạch dọc theo đường đi vẫn luôn nhếch miệng cười, y cũng cười, trong lòng lặng lẽ dâng lên từng gợn sóng. 
Dư đại ca cao hứng như vậy thật tốt. 
Sau khi hai người ra khỏi thành, không bao lâu sau, ngọn nến trong đèn hoa đăng đã tắt. Hôm nay thời tiết rất đẹp, buổi tối có ánh trăng, người trên đường cũng khá đông, hai người tay trong tay chậm rãi đi về phía trước. 
"Nhạc ca nhi, thấy đường không? Có muốn ta thay ngọn nến khác không?" Dư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-chi-ong-trum-my-thuc/534143/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.