Editor: Aubrey.
Ba người không kịp phản ứng, vốn dĩ đang vui vẻ, tâm tình đang rất tốt, tự dưng bị người trước mắt làm cho tâm trạng rối loạn.
"Các ngươi đã về rồi, ta mang chuyện tốt tới đây." Ông mai thấy bọn họ về nhà, ông từ nhà chính bước ra, trên tay cầm khăn tay, cười tủm tỉm nói.
Tiếc rằng, cả ba không có phản ứng gì với nụ cười của ông.
Thường Nhạc nhìn ông mai, sắc mặt của y trở nên ảm đạm, ông mai này là người thường xuyên tới nhà y để làm mai cho y, y đã sớm quen rồi.
"Ông mai Liêu, sao ngươi lại tới nữa?" Mỗi lần thấy ông mai này, sắc mặt của Thường Hạo đều không tốt, nhóc lẩm bẩm, trực tiếp mặc kệ ông, đi về phòng tìm gia gia.
"Đứa trẻ này, ta tới là chuyện tốt, ai thấy ta mà chẳng *hoan thiên hỉ địa? Chỉ có nhà các ngươi, lần nào gặp cũng như thấy tai tinh." Ông mai Liêu cười mắng.
*hoan thiên hỉ địa: vô cùng mừng rỡ.
Đây là lần đầu tiên Dư Thanh Trạch nhìn thấy một ông mai thật sự, nhưng điều này không gây trở ngại cho hắn, hắn vẫn nhận ra vài điểm đặc thù của một người chuyên mai mối. Tuy hắn không thích cũng không ghét gì người làm mai, nhưng mà, ông ta tới để làm mai cho Thường Nhạc, hắn không thể cao hứng nổi!
Tức phụ được mình nhìn trúng, sắp bị người khác cạy chân tường!
Vì vậy, Dư Thanh Trạch cũng không để ý đến ông, chỉ nhanh chóng chuyển đồ đạc trên xe xuống, còn lỗ tai thì dựng thẳng để nghe động tĩnh.
Cả ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-chi-ong-trum-my-thuc/534135/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.